]]>

3 tháng 12, 2020

Mùa xưa

mùa hoa rồi cũng đi qua
người xưa rồi cũng phôi pha bóng hình
về nghe cây lá trở mình
mùa xanh xao gọi giữa thinh không buồn
có đi đến cuối con đường
cũng không tìm thấy yêu thương đợi chờ
có làm thêm triệu câu thơ
cũng không tìm được một tờ thư xưa
người rời cố quận chiều mưa
trăm năm gió núi có vừa tiếng sông
áo xanh xưa đã thay hồng
tình thơ xưa đã thay dòng đợi mong
đi qua đời nhớ gì không
niềm đau nào cũng mênh mông bẽ bàng
ừ thì sương khói đã tan
tìm nhau chi cũng ngỡ ngàng mà thôi
mai về hỏi áng mây trôi
nghìn năm sau nữa mây trời còn bay
người về cố quận chiều nay
hồn nghiêng trên những tháng ngày thuở xưa
mai về nghe gió nghe mưa
nghe trong câu hát buồn xưa lại về.

trần thanh hương
(Đặc san Gia Long Nam Cali. "Thoáng Hương Xưa - 2019)


Cõi xa

Mỗi lúc đêm về con nhớ Ba
thềm xưa năm cũ bóng trăng nhòa
sách đèn Ba học chừng chưa hết
cổ tích con tìm tiên mãi xa

Từ thuở ấu thơ con đã hiểu
tình cha như núi Thái bao la
mà sao con cứ ngây ngô mãi
mặc núi thiên thu lạnh bóng tà

Mỗi lúc nhìn trăng nhớ mẹ già
dáng gầy quanh quẩn lối vào ra
Mẹ đi biền biệt trời thiên cổ
nửa bóng trăng xưa bạc mái nhà

Từ thuở lớn khôn con đã biết
Mẹ già như chuối chín ba hương
mà sao con cứ ngu ngơ mãi
để chuối ba hương khóc đoạn trường

Mỗi lúc nhìn mây bay cõi xa
dường như mây chở bóng Cha và
chở thêm bóng Mẹ về theo gió
đau xót con thầm kêu Má Ba

Đã hết không còn năm tháng xưa
Ba ơi thương nhớ nói sao vừa
Má ơi từ độ đời côi cút
quê cũ con về lạnh gió mưa.

trần thanh hương
(Đặc san Gia Long Nam Cali. "Thoáng Hương Xưa" - 2019)


13 tháng 11, 2020

Nợ Mẹ

Năm xưa con ngồi bên Mẹ
Tay gầy mẹ chở che con
Đâu hay đời qua rất lẹ
Năm nay Mẹ đã không còn

Xưa đi nhà thờ bên Mẹ
Vai gầy bước nhỏ liêu xiêu
Tóc bay theo làn gió nhẹ
Bạc phơ trong nắng ban chiều

Đã qua bao lần dâu bể
Nợ đời như có như không
Chỉ nghe tim buồn kể lể
Nợ Mẹ vẫn trả chưa xong

Nghìn thu con còn nợ Mẹ
Bao lần hối lỗi ăn năn
Nghìn thu con còn nợ Mẹ
Bao đêm nước mắt lăn thầm

Là thôi, Mẹ già như nắng
Chiều tàn nắng tắt bên sông
Bơ vơ nẻo về sương trắng
Sông xưa lạc lối quên dòng.

trần thanh hương
(Đặc san Xuân Gia Long Paris-2018)


4 tháng 11, 2020

Thư gửi Mẹ

Mẹ ơi, trải mấy đông sang hạ
con ở phương xa nhớ Mẹ già
gửi chút tâm tình nơi xứ lạ
quê người lưu lạc quãng đời qua

Mẹ ơi đất nước giờ tan tác
kẻ bán giang sơn kẻ lộng quyền
kẻ chốn lao tù thay khúc hát
ngậm hờn nuốt nhục mỗi đời riêng

Quê hương trải mấy mùa chinh chiến
hết cảnh phân tranh, tái hợp rồi
những tưởng dân tình vui no ấm
đâu ngờ Chiêu Thống lại về ngôi

Mẹ ơi những mảnh đời cơ cực
đầy dẫy trên quê vốn đã nghèo
ai đẩy dân mình rơi xuống vực
bạc tiền vui thú, mặc người neo

Lịch sử bao phen hờn máu lệ
ngày xưa Chiêm quốc khóc Bồng Nga
ngày nay xứ Việt mình đâu khác
ai kẻ đêm khuya khóc nước nhà

Hồn khơi lệ ứa nghìn đêm trắng
nửa khóc thương dân nửa xót nòi
tráng sĩ xưa mài gươm đêm vắng
trăng thề đầu bạc tấm gương soi

Mẹ ơi, đất nước dù tăm tối
những đứa con xưa dẫu lạc loài
mai triệu chân về chung một lối
lệ hờn vong quốc có nguôi ngoai ?

trần thanh hương
(Đặc san Xuân Gia Long Paris 2015)

4 tháng 12, 2013

giấc mơ

mai nầy em bỏ làm thơ
thôi thì người nhé giấc mơ cũng tàn
ngậm ngùi nghe gió thu sang
thôi thì muôn thuở lá vàng vẫn rơi
mai nầy ta bỏ cuộc chơi
chân đi tám hướng hồn vời một phương
lạnh lùng quên tiếng yêu thương
thôi thì sau trước cũng dường chiêm bao
mai nầy mây bỏ non cao
sông nào quên bến phố nào quên chân
đợi người nhắc chuyện phù vân
thu về cây nhớ nửa vầng trăng xưa
đợi chờ vàng võ tay đưa
em về đây nhớ người chưa gặp người
sầu ai chôn dưới giọng cười
hoàng hoa thu tửu gọi mời cố nhân
mưa về ướt áo bên sân
mưa về ướt ngọn cúc tần bơ vơ
mai nầy em bỏ làm thơ
mai nầy mình xóa giấc mơ nhé người.












thơ & tranh: trần thanh hương


26 tháng 10, 2013

một lần vẫn lạ

người có buồn khi trời vào thu
nhớ gì không khi ngắm sương mù
còn ai đứng đợi thời gian tới
ngẩn ngơ tìm đá viết câu thơ

mùa thu về nơi đó xa xôi
lá vàng chưa hay lá khô rồi
người một lần qua đời vẫn lạ
mây bên trời mây cứ chia phôi

mùa thu về nơi đây buồn thiu
mùa thu về nơi đây nhớ nhiều
người xưa thôi không còn đứng đợi
áo xưa chìm mấy ngã cô liêu

nhìn khói sông lòng bỗng dưng đau
hoa năm xưa hoa đã úa mầu
người năm xưa nay về qua đó
hỏi thầm lòng mình có quên nhau

người có buồn khi về bên sông
nhìn hoàng hôn ngỡ sóng trong lòng
ngỡ trăm đôi mắt về đâu đó
chỉ một mắt buồn trong mênh mông.

trần thanh hương

10 tháng 10, 2013

thu về

anh nhớ gì không mùa thu nơi đây
chiều không lên cao chiều xuống thật đầy
phố cũ em về phố hoài xa lạ
người đi qua rồi người mãi như mây

anh nhớ gì không chiều xưa mưa bay
anh nhớ gì không lá đỏ cây gầy
anh nhớ gì không một lần đứng đợi
lạnh buốt đường chiều lạnh cả vòng tay

em trở về đây mùa thu vừa sang
có nhốt đem theo một chút nắng vàng
trải dưói chân hiền khi chiều mưa tạnh
đâu biết vô tình nắng cũng gần tan

mùa thu lại về anh nhớ hay quên
mùa thu về đây trên xác lá mềm
có cây khô gầy đưa chiều vắng lạnh
có gió âm thầm tiễn nắng mong manh

mùa thu lại về anh buồn hay vui
nhớ mùa thu xưa có mắt ai cười
mây ở bên trời mây hoài lạc lối
người ở bên đời người mãi xa xôi.

trần thanh hương

11 tháng 9, 2013

buồn không

người về nơi đó buồn không
mây năm xưa có mênh mông cuối trời
mình cho nhau được mấy đời
mà sao sau trước chỉ lời đắng cay
chừ mùa hoa đã tàn phai
chừ em xưa đã quên cài nụ bông
chừ em xưa má thôi hồng
từ khi tay dắt tay bồng tay mang
dặn lòng lá vẫn còn xanh
sầu ai rụng sớm nhưng cành còn vương
dặn lòng tình mỏng như sương
người đi trăm hướng lời thương vẫn chờ
giọt buồn nhỏ xuống câu thơ
lệ buồn nhỏ xuống hững hờ ướt tay
mai về lạnh buốt bờ vai
son môi nhạt dấu giầy ai bước thầm
mai về quên chuyện trăm năm
quên cơn mơ buổi trăng rằm đã xa
người về ngõ cũ vàng hoa
mà nghe hiu hắt vàng tà áo xưa
người về ngõ cũ chiều mưa
mà nghe ray rứt mưa thưa nhạt nhòa
ngậm ngùi tìm bóng ngày qua
người về đâu có xót xa nhớ người.

trần thanh hương